Banner top
Menu portal
Hiển thị thể loại
Banner tin tức - sự kiện
Banner - Góp ý - Ý kiến
Kế hoạch
Banner thi đua - khen thưởng
Tổ chức đoàn thể
Thông tin tuyển sinh
Công khai thông tin
Hiển thị nội dung bài viết

Kỉ Niệm Nhỏ Của Tôi

06/02/2023
14:07:00
41

 

KỈ NIỆM NHỎ CỦA TÔI

 

Trần Mạnh Hồng

Trường THPT Nguyễn Hữu Cảnh

 

       Năm nào cũng vậy cứ đến dịp cuối năm cậu bạn thân giờ là một chủ doanh nghiệp có tiếng thường hay liên lạc gặp gỡ chuyện trò. Mà năm nào cũng nghe nó nói đi nói lại câu “Trong tất cả các nghề mình trân trọng nhất là nghề nhà giáo”. Biết là nó nói thật nhưng nghe mãi riết cũng thành…quen. Bởi thế nào nó cũng ngồi phân tích nào là nghề nhà giáo sống bằng cái tâm, nào là lương thấp chưa bằng công nhân mới đi làm… vậy mà luôn chăm bẵm, lo lắng yêu thương tất cả học trò.

Đột nhiên, cậu ta hạ giọng “Cậu còn nhớ nửa vòng trái đất không”?

Sau câu hỏi tất cả như chùng xuống bởi chuyện xảy ra cũng quá lâu rồi. Dòng sông vẫn chảy và chuyến đò vẫn ngược xuôi nào ai có thời gian ngồi ngẫm lại.

“- Rồi một hôm tôi gặp nàng...”, cậu ta bắt đầu dòng hồi tưởng.

Chuyện cũng chẳng có gì đáng nói nhưng gia đình của nàng làm nghề kinh doanh đã không muốn nàng theo một người giáo viên. Bởi theo họ “gia đình có nhiều giáo viên đã thấy nỗi khổ của giáo viên rồi”. Khi đó, tôi đứng trước bao lựa chọn kể cả tìm một công việc khác. Bao nhiêu lời động viên, bao nhiêu lời nói vào nói ra, khi đó đọng lại nhiều nhất là hình ảnh những thầy cô đã dìu dắt. Từ những năm đầu tiên của cuộc đời đi học, thầy cô đã chắp cánh ước mơ, hoài bão về tương lai, niềm tin vào cuộc sống. Bây giờ tôi mới biết đó là thời gian mà các thầy cô đã vượt bao nhiêu khó khăn mỏi mệt dành phần lớn thời gian để dẫn dắt học sinh, dạy những điều hay lẽ phải, niềm tin vào cuộc sống cứ như thể đó là đứa con thân yêu.

Còn nhớ lớp tôi chủ nhiệm khi đó lúc nào cũng râm ran ríu ríu nói cười, lúc nào cũng thầy ơi thầy ơi cho em hỏi cái này cho em hỏi cái kia. Thế mà hôm đó vào lớp, cả 45 đứa ngồi im phăng phắc tay vòng lên bàn, thầy hỏi không trả lời, thấy nói không ai nhúc nhích, cũng chẳng buồn mở sách vở ra. Tiết học chỉ nghe mỗi tiếng thầy, mà hình như đứa nào cũng mang đầy tâm trạng. Nhìn gương mặt của cái lũ “nhất quỷ nhì ma …” đó mà thương chúng quá. Các em đã gửi trọn bao tin tưởng, bao sẻ chia cho mình, cái niềm tin ấy như là một động lực giữ cho bản thân ngọn lửa đam mê, nhiệt huyết với nghề. Vậy mà…

Giọng câu ta chùng xuống.

Sau đó, cậu ấy quyết định rời bỏ nghề, lựa chọn đi xa nửa vòng trái đất. Tôi ở lại miệt mài với đam mê của mình. Vất vả nhưng tôi vẫn chọn nó.

Thỉnh thoảng, cậu bạn vẫn gọi về, vẫn chuyện nhớ gương mặt của những đứa trẻ.

“- Mà nói thật, giáo viên chuyển nghề khó lắm!” Tiếng cậu bạn như nhắc nhủ tôi. Quả thật, bây giờ rất nhiều giáo viên điều kiện sống khó khăn nên lòng chênh chao, muốn bỏ để tìm một công việc khá hơn, nhưng lòng còn lưu luyến quá. Không đủ bản lĩnh để dứt ra nhưng tâm không còn vững để sống với nghề.

Những ngày cuối đông trời gió rét tái tê, hàng cây ban đỏ ngoài cửa lớp oằn mình xao xác. Thêm chút nữa thôi, nắng ấm sẽ về.

 

 

 

 

 

[Trang chủ]
Thông báo
Banner - Thư viện ảnh
Banner - Thư viện video
Banner - Bộ giáo dục và đào tạo
Banner - Sở Giáo dục & Đào tạo Quảng Bình
Banner - Cổng thông tin điện tử Quảng Bình
Liên kết website
Footer

Trường THPT Nguyễn Hữu Cảnh

Địa chỉ: Hiền Ninh – Quảng Ninh – Quảng Bình
Email: thpt_nguyenhuucanh@quangbinh.edu.vn